Starry Starry Night cũng có nhiều cảnh quay rất đẹp, phim dễ
thương nhưng không hay như mình tưởng.
Có mấy cái poster lận, mỗi cái một vẻ, có cái nhìn như phim ma :S Up lên mấy cái thấy đẹp nhứt.
Có mấy cái poster lận, mỗi cái một vẻ, có cái nhìn như phim ma :S Up lên mấy cái thấy đẹp nhứt.
Nhẹ nhàng trong sáng nè
Lãng mạn nè
Cute như điện nè
(chỉ cần nhìn cái poster này thôi thì không cần biết là phim gì, nội dung gì cũng phải tức tốc nhào vô coi)
Tiểu Mỹ và Tiểu Kiệt cùng 13 tuổi, hoàn cảnh
sống khác nhau nhưng hai đứa có điểm chung là gia đình không hạnh phúc. Một
ngày nọ, hai đứa cùng nhau bỏ trốn đến ngôi nhà nhỏ trong núi nơi Tiểu Mỹ sống cùng ông lúc còn nhỏ. Khi chuyến hành trình kết thúc, mọi chuyện không có
gì thay đổi, nhưng cả hai đã biết chấp nhận và lớn lên, để lại đằng sau một
thời trong sáng mơ mộng, dễ tổn thương và hay phản kháng.
Nội dung thì là vậy, không có gì lạ. Chuyện hai đứa nhỏ mới
lớn xa lánh bạn bè, không được người lớn quan tâm rủ nhau cùng bỏ trốn thì giống phim Moonrise Kingdom mới vừa xem bữa hổm ,
nhưng Moonrise Kingdom thú vị và hài hước, còn Starry
Starry Night dễ thương và sên sến.
Không biết có phải tại mình già rồi, nhìn đời bằng cặp mắt “bà
thím” hay không mà thấy hai đứa nhỏ trong phim làm quá sự việc lên. Tiểu Mỹ là
tiểu thư vừa giàu vừa xinh, tuy ba mẹ không hòa thuận nhưng cả hai đều yêu thương
đứa con duy nhất của mình. Ừ thì gia đình không hạnh phúc, nhưng không khủng khiếp tới mức cuộc sống gia đình như địa ngục trần gian, bạn bè cũng đối
xử tốt với con bé, tan học là chạy lại rủ đi chơi, nhưng nó không chịu đi. Gia
đình đã không vui lại còn xa lánh bạn bè thì hỏi sao cuộc sống không cô đơn khó
chịu? Tiểu Mỹ còn đỡ, nhìn Tiểu Kiệt là thấy đơ đơ, kì cục và khó ưa mà còn làm
màu, nhứt là khúc đang giờ học tự nhiên xăm xăm đứng dậy bước ra ngoài nên bị cô
giáo la, không hiểu dụng ý của tác giả kịch bản và đạo diễn là gì, còn mình thì
nghĩ “mất dạy!”.
Nói chung phim dễ thương, bị cái hơi màu và sến. Cuộc bỏ trốn của Tiểu Mỹ và Tiểu Kiệt lồ lộ cái sự mơ mộng quá lửa nên bị sến này. Hai đứa nhỏ ăn chưa no lo chưa tới bỏ nhà ra đi nhưng rất suôn sẻ, giữa nơi vắng vẻ được chú chở dưa hấu cho có giang, còn cho ăn dưa dấu miễn phí, Tiểu Mỹ không nhớ đường, đi lạc giữa cơn mưa tầm tã trong rừng sâu heo hút thì tìm được nhà thờ bỏ hoang, còn có sẵn một đống đèn cầy để thắp cho thêm phần ấm cúng lãng mạn. Nhưng mình thích ý nghĩa của chuyến đi này, hai đứa bỏ đi để tìm lại một thời con nít đẹp đẽ hạnh
phúc, để biết chấp nhận thực tế và lớn lên chứ không phải làm mình làm mẩy để
mọi người phải xúm lại quan tâm.
Hình ảnh trong phim thì quá được, cảnh quay đẹp, màu sắc
tươi sáng, thỉnh thoảng có hình ảnh ngộ ngộ hiện lên theo trí tưởng tượng của
Tiểu Mỹ. Thích nhứt khúc hai đứa gấp mấy con thú bằng giấy để trang trí lớp, hai
đứa đi tới đâu là thú giấy nhảy theo tới đó trên nền nhạc “tính tinh tinh” rất dễ
thương, vui và trong sáng.
Con nít mau lớn, người lớn mau già, nhất là các diễn viên
nhí, Từ Kiều mới đây còn nhỏ xíu đóng vai bé trai trong CJ17 giờ lớn quá rồi (xinh,
có điều cái tướng còn lép xẹp, mặt hơi giống Ăng gô la Phương Trinh thời còn
nhỏ).
Hết phim rồi cũng không nỡ tắt liền, vì phần giới thiệu nhân
sự làm nên bộ phim hiện ra trên nền illustrated book The Starry Starry Night của
Jimmy LIAO <3
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét