Download phim này lâu rồi mà giờ mới coi, vì nhìn sơ sơ thấy chú
diễn viên chính mặt rầu quá, cứ như là không cần đợi tận thế, chú đã tận thế
sẵn từ triệu năm trước rồi.
Phim có 3 phần theo cảm xúc của mình: phần đầu vui, phần giữa
buồn ngủ, phần cuối mắc quạu.
Mở đầu phim khá hài. Ngay khi có bản tin thời sự là nhân
loại còn đúng 3 tuần nữa để sống, toàn thế giới lập tức đảo lộn, một thế giới
mới đã xuất hiện: thế giới trước ngày tận thế.
Dodge có một cuộc sống trật tự, ngăn nắp, mọi thứ đều theo
quy tắc, có vẻ nhàm chán và có khi mệt mỏi nhưng anh đã quen với cuộc sống
như vậy rồi. Bởi vậy mà tự nhiên phải sống trong cái thế giới “tiền tận thế”,
Dodge thấy lạ lẫm và hoang mang.
Dodge là nhân viên bán bảo hiểm, công việc mà bình thường
phải lịch sự, vất vả thuyết phục khách hàng, cạnh tranh doanh số… giờ thì được
phép mặc đồ gì đi làm cũng được, chức CFO cho không cũng không ai thèm nhận.
Trong khi đó những người bạn của anh – thuộc dạng trung niên, có địa vị và tài
sản thì quyết định ăn chơi thác loạn cho đã đời. Sex không an toàn, rượu bia vô
độ, thuốc phiện… cái gì trước giờ hạn chế, không dám làm thì bây giờ quất hết,
con nít muốn uống rượu cũng cho luôn. Ngoài đường đầy người đập phá, đốt bỏ,
bắn giết nhau, mở tivi xem thì nhân viên đài truyền hình bỏ đi ngay trước máy
quay. Sắp tới tận thế rồi còn sợ gì nữa?
Mọi người có vẻ điên loạn nhưng ít ra họ còn có cái để làm,
còn Dodge không biết phải làm gì cả, gia đình thì đã cắt đứt liên lạc từ lâu
còn vợ thì mới nghe tin tận thế đã bỏ đi, những việc ngày thường vẫn làm giờ
không cần làm nữa. Đang vật vờ như vậy bỗng nhiên có người bỏ một con chó kế bên
anh, và cô hàng xóm tầng dưới chưa từng
nói chuyện thì chồm qua cửa sổ khóc lóc kể lể.
Cô hàng xóm còn trẻ, tên là Penny, tính tình thoải mái và
hơi kì cục, đang tha thiết muốn ở bên gia đình trong những ngày còn lại nhưng
đã lỡ mất chuyến bay cuối cùng. Nhân tiện có dịp nói chuyện với Dodge, cô đưa
cho anh một xấp thư bưu điện gửi nhầm qua phòng cô, nhờ đó Dodge phát hiện thư
của người yêu đầu đời viết rằng cô đã ly dị, còn nhớ và yêu anh.
Rồi một cuộc bạo loạn lớn nổ ra, Dodge hứa dẫn Penny đến chỗ
một người có máy bay riêng để cô lái xe đưa anh thoát khỏi những người đang
điên cuồng bắn phá. Trên đường đi, Dodge cũng quyết định được việc cuối cùng
mình muốn làm là tìm gặp người yêu cũ. Vậy là Dodge dắt theo con chó, Penny ôm
theo mớ đĩa than cùng lên đường thực hiện mục đích của hai người.
Theo đúng bài của một bộ phim thể loại tình cảm, lãng mạn
nên phần giữa phim chủ yếu là chàng và nàng dung dăng dung dẻ bên nhau, có gặp
người này người kia, cảnh này cảnh nọ nhưng chủ yếu là xao xuyến vì nhau rồi
giao lưu tìm hiểu nhau cho thêm phần tình cảm, bởi vậy mà hơi buồn ngủ.
Xem tới khúc cuối thì mình thấy bực bội, hết phim thì thấy
tức tức. Penny lúc đầu khóc lóc đòi gặp gia đình cho bằng được, không muốn lãng
phí giờ phút bên gia đình vì mấy thằng đàn ông nữa, không muốn gặp người nhà
trong cảnh giới thiệu bạn trai nữa… Nhưng tới lúc chắc chắn sẽ gặp được gia đình
thì lại bỏ cái một, cũng lại cái lý do “vì trai”.
Dodge cũng vậy, sắp tận thế mới gặp được ba sau 25 năm cắt
đứt liên lạc, sau chừng đó năm mới nói chuyện hòa thuận với ba, nhưng đưa Penny
lên máy bay về với gia đình xong là bỏ đi luôn, coi như là xong nhiệm vụ.
Nhưng kết thúc vậy cũng phải, tựa phim là “Seeking a friend
for the end of the world” mà :)) lại còn là thể loại tình cảm, lãng mạn nữa chứ.
Trong phim có một nhân vật xuất hiện chỉ vài cảnh nhưng mình
rất thích là bà giúp việc của Dodge. Dù sắp tận thế, dù thế giới có thay đổi
đảo điên thế nào thì bà vẫn sống như bình thường, vẫn tới nhà Dodge dọn dẹp
đúng ngày, đúng giờ, không muốn thay đổi bất cứ thứ gì trong cuộc sống của
mình. Dodge đã bực mình kêu bà nghỉ việc đi. Đúng quá rồi, tận thế rồi sao còn phải đi dọn
dẹp nhà người ta làm chi nữa? Nhưng bà là mẫu người hạnh phúc với cuộc sống và
công việc của mình, có thể không đầy đủ, sung sướng bằng người khác nhưng bà
hài lòng với cuộc sống này nên có gì xảy ra đi nữa bà vẫn sống đúng với con người mình.
Hình tượng của Keira Knightley trong phim này rất dễ thương: tóc ngắn, váy xòe tím nhạt, áo
khoác kaki xanh bộ đội và giày bata đen, hay ôm đống đĩa than mà cái ngoài cùng có màu vàng. Chú Steve Carell rầu rầu thì mặc áo thun cá sấu đỏ bầm (không chắc lắm, cái màu thiệt khó tả), áo len họa tiết quả trám xám, áo khoác thể thao đen, cũng mang giày bata đen, tay dắt con chó xù.
Đầu phim Keira còn khoác cái khăn choàng bằng sợi móc hoa văn như kiểu “mền của bà hồi xưa”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét